Lạnh...

...
- Mày bao nhiêu tuổi mà nghe toàn nhạc kinh khủng vậy!?
Hắn cười rồi ngước mắt ra cái đám người đang qua lại trước mặt. Những mảng người như bức tranh khô mầu nước.
Lạc giữa cái dòng đời tô vẽ bằng những điều ngỡ như là ảo ảnh...
Giấc mộng thoáng qua...
Những chiếc lá khô...
Gió cát...
Mưa hạ...
Những đụm nước...
...

Buổi liên hoan chia tay với kết cục là nằm bệp một chỗ.
Mưa lạnh thấm vào bên trong lồng ngực...
Tỉnh dậy còn vương lại một chút gì đó mệt nhoài đâu đó còn sót lại...
Chợt căn phòng cũ ngó lạ đến chông chênh...
Trên bàn, còn đó ly nước chanh mùi ấm áp...
Mọi thứ...
... sao khác quá...
...

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Hi bạn, làm quen nha, mình thích... blog của bạn :)

Đăng nhận xét