Tuổi đá buồn...

...
Trời còn làm mây, mây trôi lang thang...
Sợi tóc em bồng...
Trôi nhanh trôi nhanh...
... như dòng nước buồn...
...
 ...
Chuông gió rung rinh rớt xuống hiên nhà từng nốt se lạnh...
Khẽ chạm lên những hạt mưa bụi mùa xuân, nấp sau bóng hạ đang phảng phất.
Ẩn đi chút gì đó của những ngày trầm lắng trong những suy nghĩ nặng nề, khó chịu.
Cơn gió thở dài, đẩy mưa nghiêng nghiêng trên phố hạ...
Pha lẫn trong cái tiết trời đang phủ đầy sắc trầm, cái tiết trời luôn khiến con người ta hồi ức về những hoài niệm.
Những ký ức xa xưa của một thời trong vòng tay mẹ, hay đơn giản là những thoáng chút mông lung về cuộc đời kia đang dần đổi sắc...
Như những chiếc diều kia...
Chông chênh trên những khoảng trời...
... đầy gió cát...
...
_____________


1 nhận xét:

Van Firefly nói...

chút đông phảng phất trong những làn mưa bụi........^^

Đăng nhận xét