Mưa...


Hắn thích ngắm mưa lắm... 
Mưa có cái mùi thật trong mát, dịu dàng lúc hắn ngồi trong phòng và nhìn từng hạt mưa chảy xuống hiên nhà róc rách...
Nhưng hôm nay mưa vô tình lắm, cái cơn mưa đầu tiên của mùa hạ lạnh lẽo...

Hắn rời nhà lên trường, cố ngóng đợi một chuyến xe 55 trong mệt mỏi mà cả đôi chân hắn cũng đang muốn hờn trách nữa... 
Và hắn gặp lại mưa...
Mưa tới thật nhanh, xối xả xuống mặt đất như đang muốn chút hết những gì mệt nhọc nhất lên lề đường đang nóng bỏng qua những ngày nắng nóng của mùa hè...
Ai đó chạy lóc nhóc qua lại chỉ để kiếm cho mình một chỗ trú chân, trông thật mắc cười...
Hắn cũng nhoẻn miệng cười cùng mưa...
Chà, trông hắn tự tin lắm ! Hắn đứng đó, sừng sững với cái ô trên tay như đứa trẻ cầm cái khiêng và đang cố tỏ ra thách thức một điều gì đó xa vời lắm... Hiên ngang như những dũng sĩ thời cổ đại cầm chiếc khiêng và mũi dáo oai hùng vậy. Nhưng hắn không phải là những dũng sĩ ấy, kết quả hắn vẫn bị mưa làm ướt áo,...
Cứ như là một kẻ thua trận vậy, hắn bị thương rồi... Mưa giỏi quá đi thôi...
Mưa làm  hắn bệnh rồi đấy, mưa có biết không...
Nhưng hắn không trách mưa đâu, đừng để bụng nhé, cơn mưa mùa hạ !!

2 nhận xét:

Anonymous nói...

gét mưa chết đi được.........

Nặc danh nói...

:X

Đăng nhận xét