Một thoáng bình yên...!


Hoàng hôn qua đi, bỏ lại mầu tím đỏ trên sườn mái nhà cao vút...
Và rồi cái màu của buổi tối phủ đầy lên tất cả, ánh sáng mờ ảo lóe lên... Tiếng nhạc mông lung yên bình...

Ôi !
Bạn bè hắn giờ đang nơi đâu, ở nơi đó hẳn là phải yên bình lắm phải không nhỉ...!?
Như cái cảm giác của hắn bây giờ đây, trầm ngâm và lặng lẽ...
Nhớ lắm, nhớ những người bạn từ cái thời còn bé tí cho đến cả những người hắn mới quen, những con người tuyệt vời...
Nhớ cả cái thời quậy phá, thời cấp 3. Thời của sự hồn nhiên là tất cả...
Một buổi tối yên bình...
Ngồi trước cửa có thể cảm nhận được cái luồn gió nhẹ thổi qua, trong lành và mát mẻ !
Mặt hắn trông có vẻ vui lắm !
Chẳng hiểu hắn đang nghĩ gì nữa !?
Khúc nhạc du dương, hòa cùng sự yên bình nơi căn phòng nhỏ... !

4 nhận xét:

Miu nói...

lãng mạn quá chàng ơi

Anonymous nói...

sao cứ nge bảo chìu tới là tra tấn kả khu trọ bằng âm nhạc cơ mà sao yên bình nổi...:))

Nặc danh nói...

ban nhac gi vay ban

Unknown nói...

nhẹ nhàng..... yên bình 1 cách xa xăm :)

Đăng nhận xét