Nếu chẳng có ngày mai...

...
Góc quán xưa, nhưng gương mặt cũ chẳng còn...
Vẫn câu nói thường ngày...
- Cho con một mì trứng và hai cái nữa...
Chợt thấy ngượng nghịu.
- Bà ấy đang ở bệnh viện, ngã xe gãy cột sống!
Cơ mặt bỗng thoáng đơ lại...
- Dạ!
Chợt lúng túng nhận lấy bịch thức ăn, rảo bước...
Cuộc sống thật mỏng manh...
Cái gì đó thân quen, có thể một ngày nào đó nó sẽ chẳng còn ở trước mắt.
...
Thằng nhóc tóc nhuộm xanh đỏ vẻ mặt buồn lạ...
Cái sắc thái hiếm hoi chợt vội vàng lấp đi vẻ bụi bặm vốn có...
...
Không có, trân trọng...
Có, không trân trọng...
Cái chân lý cuộc sống đôi khi khiến mọi thứ nặng nề hơn khi ai đó chợt nhận ra điều đó đã quá trễ,
...
Chiều hạ vàng nắng đỏ...
Đâu đó thấp thoáng bóng những cánh diều xa xăm...
Phút chốc chỉ còn lại...
Một mầu đen đang chạm vào... hoàng hôn màu cát...
...


...



 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét