Phía cuối con đường...

...
Bên kia hoàng hôn...
Là những vệt mầu lặng lẽ...
Chúng thật khác với những vùng đất ồn ào đầy khói bụi...
Những vệt mầu lặng lẽ...
...
Ánh trăng rằm mờ nhạt đứng nép mình bên bầu trời tím đỏ...
Dần hửng lên khi ông mặt trời bận bịu trải chút ánh sáng cho những vùng đất khác...
Màn đêm phủ khắp...
Gió khẽ rung rinh tán lá, để rồi nhành cây khô kia chứa đầy vẻ cô quạnh...
Những hình dáng nhỏ bé khuất dần trong cái ánh đèn mờ nhạt...
Lẫn vào sắc đêm, thoắt ẩn hiện...
Con đường đêm nhấp nhô, phẳng lặng...
Tiếng bước chân xa dần về phía cuối con đường...
Cái phía cuối con đường...
Chứa đầy những vệt mầu...
Mờ ảo...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét