Chào buổi sáng...!



Cho tôi mầu cam của cánh hoa rực rỡ...
Mầu ánh nắng tỏa khắp thế gian kia...

Hắn lặng lẽ bước trên con đường quen thuộc, từng bước chân nặng trĩu.
Phát ra cái tiếng kêu lẹp chẹp.. nghe thật khó chịu.
Uhm ! Đúng rồi !
Thỉnh thoảng vào giờ này hắn hẵng còn mơ màng tiên cảnh lắm !
Bỏ mất cái cảm giác hưởng thụ cái ánh sáng đầu tiên của một ngày mới. trong lành và ấm áp...!
Con đường vắng lặng, và dường như hắn đang cố để nó có thể có thêm chút sinh khí hơn. Lẹp chẹp, lẹp chẹp...
Một buổi sáng bình dị như bao buổi sáng khác...!
Có đôi mắt ai đó đang nhắm nghiền trong giấc mộng thần tiên hay đơn giản là chỉ cố nằm thêm một chút... chỉ cố tìm lại cái giấc mơ đẹp đẽ mà lâu lâu họ mới gặp.
Con đường vẫn thế !
Con đường chứa đầy những tia nắng vàng óng của buổi sớm mai, đẹp đẽ và thơ mộng. 
Mặt trời tỏa ra cái ánh sáng đầy hi vọng, khác hẳn với mầu hoàng hôn buổi chiều tà...
Và bây giờ một ngày mới đã bắt đầu...
Nhưng có lẽ là một giấc mơ đẹp sẽ tốt hơn là lang thang trên con đường nhỏ rồi !
Thôi chào nhé !
Chào một buổi sáng tốt lành...

3 nhận xét:

Anonymous nói...

Chào........buổi trưa! èo, tớ không ngờ...." hắn" lại tâm trạng vậy nhỉ!

Anonymous nói...

Hmpm...!
Ai đá đuôi mình thế nhỉ !?

Anonymous nói...

buổi sáng yên bình là khi mở mắt ra đang ở nhà...k là tiếng ồn ã xe cộ,k là bon chen chợ búa,k là tranh đấu vặt vãnh...

Đăng nhận xét