Quá nửa đêm rồi !
Ai đó chắc đang mơ về một điều gì đó hẳn là tuyệt vời lắm. Hắn nghĩ có lẽ là vậy !
Buổi sáng rồi, chẳng thể ngủ được... Sao thế nhỉ, nóng quá chăng, hay đơn giản chỉ bởi hắn ngủ ngày quá nhiều nhỉ !?
Buổi sáng rồi, chẳng thể ngủ được... Sao thế nhỉ, nóng quá chăng, hay đơn giản chỉ bởi hắn ngủ ngày quá nhiều nhỉ !?
Haha... Sao giống Nobita quá, ngốc và lười biếng thật !!
Nói xong hắn bỏ cái ghế lại một mình, khẽ hé cánh cửa ra một chút. Oh ! Không khí buổi sáng thật tuyệt... Hắn mở cửa lớn hơn, tò mò muốn khám phá cái điều gì đó bí ẩn của buổi sáng lúc bầu trời hãy còn mặc chiếc áo choàng đen. Hẳn là ông trời chỉ mới thức dậy thôi, còn chưa kịp thay áo mới nữa kìa. Hắn nhoẻn miệng cười...
Ánh điện lấp ló đâu đó, nhìn xa hệt như những con đom đóm vào buổi đêm, trông nghe mờ ảo...
Và buổi sáng đã bắt đầu rồi cơ đấy !
Nhưng thôi chào buổi sáng nhé ! Chắc ta phải đi ngủ rồi...
Ta đã được nhìn ngắm chiếc áo đen của bầu trời phủ đầy những hạt lóng lánh, và khi ta tỉnh dậy sẽ được nhìn thấy ông mặc một chiếc áo mới, chiếc áo màu xanh, một màu xanh của nắng... lộng lẫy và nhộn nhịp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét