Nhớ...


Mùa hạ đến rồi, thời gian này, cái thời cấp 3 ấm áp... 
Nhẹ thoảng qua như cơn gió chiều muộn... tưởng chừng như trong mát cả cái tâm hồn vô cảm ấy... một chút mỏng manh, một chút trống trải để rồi khi nhớ về nhưng tháng ngày ấy lòng lại cảm thấy thoáng chút man mác nhớ nhung...

Tựa vào vai nhau đi nhé, 
Những lúc ta chia xa buồn tủi. 
Khóc òa nức nở, trên vai gầy thân thương...
Nước mắt biếc, về đâu nơi thảm cỏ.
Tự biết mình, biết là phải cách xa.

Nhớ bạn bè, nhớ thầy cô buổi sáng.
Thầy đến trường, bạn bỏ học đi ăn.
Quán xá đó, và giờ đây vẫn vậy.
Chủ cũ còn nhưng món chợt đổi thay.
...


Bức ảnh này có cảm xúc thật lạ, nhìn vào thấy lòng mình chợt ấm áp biết bao...
Chẳng hiểu vì sao nữa !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét