Buổi trưa thật tệ... !



Mơ màng trong giấc ngủ ngon nơi góc phòng yên tĩnh.
Tiếng chuông reo làm hắn giật nẩy mình,...
Đi học... đi học nào...
Hắn cố lết cái thân hình mệt mỏi đó đến trường, ôi nóng quá !
Ánh mặt trời đã không còn đẹp nữa, chỉ còn là những lời trách mắng của ai đó lên đôi vai bé nhỏ, nghe bỏng rát nơi lưng...
Hắn cúi mặt xuống, để tránh đi cái ánh nắng chói chang ấy...
Đôi mắt mở nhỏ, chỉ đủ để thấy hai bàn chân bước đi...
Tiến lên nào...
Có ông cụ đi xe qua đó nhẹ nhàng bảo :
" Sao không đội lấy cái nón...".
Hắn khẽ cúi đầu, rồi mỉm cười với ông cụ...
Hắn rất muốn nói thật to câu cảm ơn, nhưng tiếng đó chỉ có thể phát ra ở trong trái tim bé nhỏ của hắn...
"Cảm ơn ông nhiều lắm !"
Chẳng hiểu hắn ngại điều gì nữa,... Hắn ít nói... !?
...
Hắn thấy vui hơn, và dường như câu nói đó làm dịu bớt đi cái nắng nóng của mùa hè...
Hắn rảo bước tiếp, hăng hái hơn...
Và để rồi, khi đến trường hắn mới biết là chỉ có mình hắn đi học...
Thầy mời vào lớp, nhưng mà tội cho thầy quá !
Hôm nay nghỉ, thầy nhé !
Hắn lại lủi thủi đi về... Con đường dài quá,  bước chân thấy nặng nề hơn... Và thật tuyệt nếu cả con đường này đề trải dài Ice cream...
Mát mẻ và ấm áp !
Hắn sẽ đi mãi, đi mãi...

1 nhận xét:

Anonymous nói...

hix...chắc ngày mai siro lại có entry buổi tối vui vẻ nhỉ????

Đăng nhận xét