3h chiều...
Nhưng có vẻ cái cảm giác này thật không dễ quên chút nào...
Mệt mỏi...
5h về đến phòng,...
Có vẻ như cái không khí ấm cúm quen thuộc xoa dịu đi một chút gì đó...
Hắn ngả người xuống,...
Thôi ngủ một chút nhé...
Có lẽ chuyện làm posters và những chuyện khác đau đầu khác đã làm hắn kiệt sức chăng...?
Có lẽ là vậy!
Mệt mỏi...
8h tối... Ăn phở....
Cái quán nhỏ ấy vẫn vậy, dù vào lúc này hắn vẫn còn cảm thấy rất mệt... Cứ tưởng là nó sẽ tệ hơn với cái ánh mắt mệt mỏi ấy chứ... Thật lạ...
9h online...
Nói chuyện với bạn bè có vẻ là điều tuyệt vời nhất vào lúc này...
Có đôi lúc ở một mình tụi bạn bảo rằng sướng lắm, nhưng điều gì cũng có 2 mặt cả... Đôi lúc cũng cảm thấy cảm giác thật tệ...
Cũng cần một ai đó để chia sẻ...
12h...
Bệnh có vẻ nặng hơn...
Tệ thật...
Dù còn rất nhiều điều muốn nói, muốn kể lể...
Nhưng có lẽ mình phải cho cái tâm hồn đảng trách này nghỉ ngơi một chút rồi...
...and a new day has come...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét