Mưa...


Bước...
Đoạn đường về nhà chưa được dải nhựa, trông thật gồ ghề...
Những viên đá chạy nhảy trên đường tung tăng thỉnh thoảng lại va vào dép của hắn lăn lộc cộc...
Mưa đến...
Mưa đến từ cái lúc hắn chuẩn bị đi học về...
Từ dãy nhà E  nhìn qua cái bầu trời kia, hắn bỗng thấy có chút cô quạnh...
Ba mươi phút,..
Mưa dường cũng thấy mệt mỏi, chuẩn bị ngưng đi những giọt nước, những giọt nước của bầu trời đang rớt xuống lặng lẽ. 
Rí rách...
Chà! Cũng lâu rồi nhỉ?
Lâu rồi không cảm nhận cái cảnh cầm ô đi dưới mưa như cái thời đi học thêm ở Q1 xa tít tắp...
Cái thời đi bộ và xe bus là cuộc sống...
Lang thang trên con đường về nhà cùng cái bóng lấp ló sau ánh đèn đường vàng úa...
Chông chênh, huyền ảo...
Mưa lại đến,...
Mưa bắt đầu nặng hạt...
Hắn cũng rảo bước nhanh hơn...
Bước thật nhanh để rồi khi đến phòng hắn mới chợt nhận ra ống quần cũng đã ướt sũng...
...
Nơi hắn đang ở không có mưa, nhưng bây giờ dường như đã có một chút gì đó của mưa rồi thì phải...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét