Kiss the Rain...

 
Chiều vắng...
Gió ùa trên những cành lá, cố mang theo chút gì đó mong manh nặng trĩu...
Dường như chỉ có những hạt bụi phía cuối con đường kia, cuốn theo mù mịt... trông mờ ảo...
Nắng tắt, những đám mây mầu nâu xám lẳng lặng kéo đến che đi cái bầu trời xanh ngắt, cho không gian kia vỡ nát,... thành những mảng mầu nâu thẫm...
Và mưa đến...
Mưa ào ạt đến, rồi gió cũng dừng...
Gió ngừng thổi để mưa khóc, gió muốn để mưa khóc một mình...
Rì rào...
Rì rào...
Nỗi buồn kia dường như đã vơi đi chút ít có phải không...?
Cơn mưa buồn lặng lẽ...
Không khí sâu lắng kia dần tan mất...
Gió thổi nhẹ...
Vuốt ve an ủi, và rồi mưa cũng ngừng khóc...
Cho trái đắng kia vương trên mặt đường lạnh lẽo...
Những đám nước nhỏ chơ vơ...
Mây kia cũng lặng bay đi...
Hết rồi...
Chẳng còn cảm nhận thấy nỗi buồn kia nữa...
Cứ nghĩ rằng bầu trời kia sẽ xanh trở lại...
Nhưng Mặt trời dường như cũng mỏi mệt...
Nhường chỗ cho cái màn đêm ấy...
Phủ đi mất cái trong xanh thuần khiết...
Những cột đèn bên lề đang cố tìm lại chút gì đó...
Liệu có thể thay thế chăng...?
Nhưng cái mầu vàng ấm áp kia có lẽ cũng đủ...
Để vơi đi chút lạnh giá của màn đêm ảm đạm...

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

cho tớ hỏi bài nhạc nền là bài j mưk hay thế!! :D. pm turinkieuhanh nhé!! ;)

Đăng nhận xét